Người ta vẫn nói, thanh xuân như một tách cà phê, đắng hay ngọt thùy thuộc vào “cách pha” và lựa chọn nguyên liệu của mỗi người

Tôi nhìn mùa thu đến và đi đã nhiều lần, mỗi lần thu đến đều để lại trong tôi những kỉ niệm thật đẹp và khó quên. Tôi thường chọn cho mình những giây phút yên bình, lặng lẽ bên tách cà phê thơm nồng nàn vào mỗi buổi sáng sớm, hít hà cái tiết trời thu dịu dàng, dễ chịu và cảm nhận những điều tuyệt đẹp của cuộc sống.

 

Tôi nhớ Hà Nội mùa thu của 3 năm trước – ngày mà tôi tiễn anh đi du học. Có lẽ đó là mùa thu để lại trong tôi nhiều kỉ niệm và nỗi nhớ nhất. Vẫn biết rằng, anh sẽ sớm quay trở lại nhưng tôi chẳng thể cùng anh dạo bước trên những con đường Hà Nội quen thuộc hay ngồi tâm sự với anh, nhâm nhi tách một tách cà phê và cùng nhau lắng nghe những bản nhạc Trịnh mà chúng tôi vẫn thường nghe ở quán cũ.
Chính vì thế, từ ngày anh đi tôi cũng quen với việc làm mọi thứ một mình.

Tôi thích lang thang một mình trên những con đường xao xác lá mùa thu khi trở về sau một ngày làm việc dài bận rộn và chọn cho mình một góc quán cà phê nhỏ quen thuộc mà anh và tôi vẫn thường ghé tới, đơn giản chỉ để suy tư, để được có một khoảng lặng, để nhớ về anh, nghe những bản tình ca da diết của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và nhâm nhi một tách cà phê với hương vị mà mình yêu thích cũng đủ để làm tôi thấy hạnh phúc mỗi ngày.

Có người nói rằng: thanh xuân như một tách trà, đắng hay ngọt tùy thuộc vào cách pha và lựa chọn nguyên liệu của mỗi người. Tôi cũng nghĩ rằng, thanh xuân của chúng ta, cuộc sống của chúng ta là muôn màu muôn vẻ, dù là khó khăn, dù là suôn sẻ, dù vui hay buồn vẫn luôn tồn tại những ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Nó cũng giống như tách cà phê vậy, có đắng, có chua, có chát rồi sau đó là ngọt bùi.

Cuộc sống của mỗi người, không thể thiếu cái đắng của thất bại, vị chua chát của khó khăn, thử thách. Nhưng khi đã vượt qua những thất bại, khó khăn đó thì chắc chắn điều còn lại sẽ là vị ngọt bùi của thành công. Tất cả rồi sẽ qua, nhưng hãy luôn nhớ về nó như bài học để mình trưởng thành hơn bạn nhé.

Đối với tôi, cà phê như một người tri kỷ, một người bạn thân để có giãi bày, tâm sự. Bên ly cà phê tí tách rơi từng giọt, tôi thấy tâm hồn mình lắng đọng, có cảm giác thanh xuân như được quay trở lại.

Đời người chỉ có một thanh xuân, nhưng đối với tôi thanh xuân được quay trở lại khi mỗi buổi sáng sớm được thưởng thức một ly cà phê ngọt ngào, ngắm nhìn đất trời và chuẩn bị năng lượng cho một ngày mới bắt đầu. Tôi chắc chắn rằng, một tách cà phê vào buổi sáng sẽ tạo nguồn động lực và sự hưng phấn tuyệt vời mà không một tách cà phê nào khác dù là buổi chiều hay buổi tối có thể tạo ra được. Chính vì thế, mỗi buổi sáng thức giấc, nếu không có một tách cà phê, tôi cảm thấy thật vô vị và cà phê luôn luôn là một phần buổi sáng của tôi.

Tôi thích hương thơm của cà phê khi nó được pha theo sở thích riêng của mình, tôi cũng yêu hương vị của nó khi nóng hoặc lạnh. Tôi thích thưởng thức nó ở nhà và tại các quán cà phê mà tôi thường đến. Vì thế, cà phê mang lại cho tôi sự hạnh phúc mỗi ngày, tôi thấy thanh xuân của mình được trở lại khi được làm những gì mà mình thích.

Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta có thêm ngày mới để yêu thương!

 


error: Nội dung đã được bảo vệ! Đừng copy! Thanks!